259 Aletheia

259 Aletheia là một tiểu hành tinh rất lớn và rất tối, ở vành đai chính. Thành phần cấu tạo của nó có lẽ là cacbonat nguyên thủy. Nó được C. H. F. Peters phát hiện ngày 28.6.1886 ở Clinton, New York và được đặt theo tên nữ thần Aletheia trong thần thoại Hy Lạp.[1]Richard P. BinzelSchelte Bus đã cho biết thêm về tiểu hành tinh này trong một nghiên cứu sóng ánh sáng xuất bản năm 2003. Dự án đó gọi là "Small tiểu hành tinh vành đai chính Spectroscopic Survey, Phase II or SMASSII", dựa trên việc nghiên cứu các tiểu hành tinh vành đai chính trước đây. Dữ liệu quang phổ về bước sóng có thể thấy được (0,435-0,925 micromét), đã được thu thập từ tháng 8 năm 1993 tới tháng 3 năm 1999.[2][3]Dữ liệu đường cong ánh sáng cũng đã được các nhà quan sát ở đài thiên văn Antelope Hill - đài thiên văn chính thức, do Trung tâm Tiểu hành tinh chỉ định - ghi.[4]

259 Aletheia

Suất phản chiếu 0.043
Bán trục lớn 469.814 Gm (3.141 AU)
Kiểu phổ CP
Hấp dẫn bề mặt không biết
Độ nghiêng quỹ đạo 10.815°
Nhiệt độ không biết
Độ bất thường trung bình 116.287°
Kích thước 179.0 km
Kinh độ của điểm nút lên 87.151°
Tên thay thế 1947 LD
Độ lệch tâm 0.121
Ngày khám phá 28 tháng 6 năm 1886
Khám phá bởi C. H. F. Peters
Cận điểm quỹ đạo 412.767 Gm (2.759 AU)
Tốc độ vũ trụ cấp 1 16.81 km/s
Khối lượng không biết
Đặt tên theo Aletheia
Mật độ khối lượng thể tích không biết
Viễn điểm quỹ đạo 526.86 Gm (3.522 AU)
Acgumen của cận điểm 168.896°
Danh mục tiểu hành tinh Vành đai chính
Chu kỳ quỹ đạo 2032.78 d (5.57 a)
Chu kỳ tự quay 15 h
Tốc độ vũ trụ cấp 2 không biết
Cấp sao tuyệt đối (H) 7.76